SaiGonNhoWeekly
Would you like to react to this message? Create an account in a few clicks or log in to continue.

Phim Glassland, thế giới của người nghiện rượu

Go down

Phim Glassland, thế giới của người nghiện rượu  Empty Phim Glassland, thế giới của người nghiện rượu

Post by Admin Tue Feb 14, 2017 7:13 pm

[Only mods are allowed to see this image]

Glassland, cuốn phim do nhà đạo diễn Gerald Barrett viết và soạn, nói về mối quan hệ giữa một người mẹ nghiện rượu và người con trai lớn, với bối cảnh ở Ireland, xứ sở của nhiều ‘đệ tử liu linh’, cho ta thấy những cảnh quen thuộc với bất cứ ai đã từng xem một bộ phim về nghiện ngập, hay quen biết người nghiện rượu, nhưng sự quen thuộc này hoàn toàn không giảm tác dụng của nó.

Phim ảnh tự nó không có sức mạnh để ngăn cản người ta uống rượu hay khuyến khích ai phải cai rượu, nhưng cuốn phim “Glassland” vừa được trình chiếu dường như đã làm được điều này.

Jack Reynor đóng vai một tài xế taxi ở Dublin tên John, với số phận hẩm hiu là phải dành gần như hầu hết thời gian rảnh khá hiếm hoi của mình để đối phó với Jean (Toni Collette,) bà mẹ nghiện ngập, uống rượu theo cái kiểu “uống chết bỏ” và có một đời sống đồi trụy bạt mạng. Phim bắt đầu với cảnh John thức dậy vào buổi sáng, và rất nhanh cho chúng ta thấy hoàn cảnh khó khăn của chàng ta trong việc phải chia xẻ một căn hộ với người mẹ nghiện ngập. Căn phòng hỗn độn, bừa bãi, từng chồng dĩa còn dính đầy thức ăn còn chất cao trong bồn rửa. Cảnh John phải đổ thêm nước lạnh vào sữa trong tô cereal là một dấu hiệu cho thấy họ không có tiền, hay không ai có thì giờ hay năng lượng để đi chợ.

Và lần đầu khán giả gặp Jean? Bà ta ngất xỉu, hình như vì quá say. Khi bà ta tỉnh dậy, nhờ ông con trai bế lên đưa đi nhà thương, và ngay sau khi hồi phục, bà bắt đầu uống nữa. John đứng nhìn mẹ, loay hoay tìm cách làm sao cho người mẹ nhìn thấy rõ hình ảnh của mình. Có một lúc, John thậm chí lôi điện thoại di động ra để quay lại cảnh bà mẹ say sưa đang la hét, kêu gào, một nỗ cho bà thấy một hình ảnh khách quan về những gì người thân phải chịu đựng trong lúc bà tồi tệ nhất. Những điều này hoàn toàn không ảnh hưởng gì đến Jean. Tôi không cần ai thương hại hay quan tâm, tôi có thể bỏ rượu lúc nào tôi muốn, chỉ là vui chơi thôi, đâu có gì to tát? Thái độ của Jean là như thế.

Thế nhưng không có sự buộc tội nào trong ánh mắt của John dành cho mẹ, hay trong cả cuốn phim. Cậu con trai giờ đã rất lớn này vẫn yêu thương mẹ, mặc dù sự say sưa của bà làm đời sống của anh thành địa ngục. Đôi khi anh chàng còn nhìn mẹ trìu mến ngay cả khi bà nốc cạn hết ly này đến ly khác nhảy múa xung quanh nhà bếp theo bản nhạc “Tainted Love”. Lúc khác chàng thậm còn cao hứng cụng ly với mẹ. Tại sao không? Uống rượu là điều duy nhất mẹ anh làm, nếu muốn giao tiếp với bà, anh phải tìm một điểm chung nào đó…

[Only mods are allowed to see this image]

Có phải chính John là người tạo điều kiện cho mẹ tiếp tục say xỉn? Có thể. John cũng thực sự muốn giúp mẹ cai rượu, nhưng chưa chắc một biện pháp cứng rắn và lạnh lùng với bà đã đưa đến kết quả tốt hơn. Quan hệ giữa người nghiện với một người thân tỉnh táo hết sức phức tạp. Bất cứ điều gì mà người tỉnh táo làm đều có thể là điều sai, hoặc không đủ, quá khoan dung hoặc quá khắc nghiệt, quá thờ ơ hoặc quá tham gia, quá cái này hay quá cái khác. Một hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan mà không người nào muốn phải rơi vào. Cuối cùng, chỉ có người nghiện là có thể quyết định thay đổi. Jean chưa ở trạng thái đó, còn John thì lo lắng là mẹ mình sẽ tiếp tục uống  đến khi bà chết vì nghiện rượu, rồi John sẽ tự dằn vặt rằng mình không cứu được mẹ, dù anh đã cố gắng hết sức mình.

Đạo diễn Gerald Barrett không thể tìm hai diễn viên nào tuyệt vời hơn để đóng hai vai này. Collette tạo một ấn tượng mạnh mẽ trong một vai trò truyền thống, cô được thả cửa uống rượu, sụp đổ, la hét, khóc gào, làm những điều khi tỉnh rượu khiến cô xấu hổ, một con người sống giữa mặc cảm và một thái độ who cares? Reynor phải đóng một vai trò tinh vi hơn, phải phản ứng với những gì xung quanh. John có thể diễn tả rất mạch lạc, nhưng không phải lúc nào cũng bày tỏ những gì mình thật sự đang suy nghĩ. Khán giả thường xuyên cảm thấy băn khoăn vì không thể đoán được John đang nghĩ gì hay sẽ làm gì trước bà mẹ nghiện ngập…

Nói tóm lại đây là một cuốn phim hiếm thấy, khó thực hiện về một đề tài khó, một bi kịch mà khán giả sẽ bị cuốn hút vào trong ít nhất là khoảng thời gian ngồi xem, nhưng có lẽ đa số sẽ bị nó vấn vương trong thời gian khá lâu.

Theo Roger Ebert.com

Admin
Admin

Posts : 49
Join date : 2017-02-14

https://sgnnews.board-directory.net

Back to top Go down

Back to top

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
You cannot reply to topics in this forum